Khi người ta mơ mộng về một giải đấu thoát khỏi thế độc quyền nhàm chán của hai ông lớn Real và Barca, có lẽ họ muốn nói về việc các câu lạc bộ khác mạnh lên, tiếp cận một trình độ cao hơn, chứ không phải mong cho hai gã khổng lồ “nhỏ bớt” để gần gũi với phần còn lại.
Atletico nổi dậy
Atletico chính là hình mẫu, là hình tượng, là bản chuẩn của thứ mà nhiều người muốn thấy tại Tây Ban Nha. Họ từ một đội top 4 đơn thuần thường bị Real và Barca “bỏ rơi” như 17 đội khác, giờ đã tách top và tạo ra thế “tam quốc tranh hùng”. Sức mạnh của họ nằm ở tinh thần tập thể, tính kỷ luật, sự toan tính, chắt chiu, giống như ít tiền thì phải chi li từng đồng vậy. Nhưng nhờ đó, họ đã đạt được những thành tích tốt hơn cả những “kẻ nhà giàu”. Họ ghi ít bàn thắng nhất trong 3 đội đầu bảng, nhưng họ cũng để lọt lưới ít nhất, họ không thắng đậm nhiều, nhưng họ thắng đều đặn, thế là đủ.
![]() |
Atletico “từ trên trời rơi xuống” như một quả bom hủy đi những quy luật sinh thái tự nhiên tại La Liga. Ảnh: Internet |
Tuy gần đây Atletico có hơi chững lại, để mất nhiều điểm quan trọng ở thời khắc cuối, nhưng ai có thể đòi hỏi hơn nữa từ một đội bóng như thế? Họ đã trải qua hơn 8 tháng cày ải, hướng về ngôi vương của hai giải đấu lớn nhất mà mình tham dự, đó là một kỳ công vĩ đại nếu nhìn lại cái cách tất cả đánh giá về họ hồi đầu mùa, lúc đó họ chẳng là gì cả. Dù vinh quang có đến hay không, thầy trò Simeone vẫn xứng đáng là đội bóng có bước tiến lớn nhất, đáng khâm phục nhất châu Âu mùa 2013-2014.
Sự nổi dậy của Atletico nghiễm nhiên truyền tải một thông điệp rằng: ở giải đấu này, không cần một đội hình vài trăm triệu bảng, với 11 siêu sao và những cầu thủ tốt nhất hành tinh, chúng tôi vẫn có thể thắng hàng loạt các đội khác để tiến đến ngôi đầu. Đây là cú đánh vào lòng kiêu hãnh của hai đội bóng độc tôn, bao nhiêu năm họ đã thỏa mãn trong sự hào nhoáng giữa một mảnh đất mà ai cũng biết họ nắm toàn bộ “lương thực” trong tay, như hai đại phú hộ truyền đời ở trong một vùng quê giản dị.
Atletico “từ trên trời rơi xuống” như một quả bom hủy đi những quy luật sinh thái tự nhiên tại La Liga. Barca và Real tưởng vẫn cứ như trước, chỉ hai người đấu tay đôi, còn mặc kệ tất cả, như không trong cùng một sàn đấu vậy. Họ chỉ cần quan tâm có hơn điểm đối phương hay không, còn đâu là dồn sức cho Champions League. Nhưng nay, sự mỏi mệt ê chề, sự tàn phá về thể chất đã in dấu lên hai gã khổng lồ quen nhàn hạ ấy. Riêng với Real, giấc mơ Decima mà họ đổ không biết bao nhiêu thời gian, tiền của, sức lực đã đến đích rất gần, nhưng lại cũng gặp phải kẻ chặn đường ngang ngược là Atletico.
Real và Barca không tiến bộ
Real không thể đổ lỗi cho việc các cầu thủ chấn thương, đội hình không chấn thương của họ không tệ đến mức thua cả Celta Vigo, trước đó là một đội hình ít chấn thương hơn bị cả Valencia lẫn Valladolid - đội đứng áp chót cầm hòa. Một cách thẳng thắn, vấn đề nằm ở chính bản lĩnh, sự tập trung của Real. Có lẽ họ đã dành quá nhiều tâm trí và cả sức lực cho Champions League. Quan trọng hơn, lối đá quá lệ thuộc vào một số cá nhân đã buộc Real phải trả giá, họ có thể thắng trước các đội bóng tấn công như Dortmund, Bayern với thể thức loại trực tiếp, nhưng chặng đường dài ở La Lia cần nhiều hơn thế. Rõ ràng, Real chưa hề có được sức mạnh tương xứng với dàn hảo thủ của họ, họ chưa đủ biến hóa trong nhiều tình huống, không phải với thế trận nào họ cũng có thể đá hay. Chắc chắn, dù có tự nhủ rằng Real đang dồn tất cả cho Decima, thì những người yêu mến họ cũng không tránh khỏi cảm giác thất vọng.
![]() |
Real lùi, kình địch Barca cũng lùi cùng. Ngay cả khi Barca có vô địch đi nữa, khó có thể nói đây là mùa bóng thành công của họ. Ảnh: Internet |
Real vào đến chung kết Champions League, trên thống kê thì là một sự thăng tiến so với mùa trước, nhưng sự thật là ở châu Âu mùa này, chỉ có Bayern, Barca, Man City còn có thể so sánh với Real về lực lượng. Bayern thì mắc kẹt trong tikitaka, Barca cũng đuối dần với cùng lối đá này, cộng thêm sứt mẻ và thoái hóa về mặt con người, Man City thì yếu bóng vía và đã bị Barca “loại hộ”. Dortmund rõ ràng yếu hơn mùa trước nhưng Real vẫn phải vã mồ hôi lạnh, còn các đại diện quen thuộc từ nước Anh đều không có đội nào mạnh lên, trong đó “đầu sỏ” MU còn đang trải qua thời kỳ khủng hoảng. Không phải để hạ thấp chiến tích của Real, nhưng châu Âu mùa này đã có những bước lùi, hơn là Real đã có những bước tiến, giống như ở Tây Ban Nha, ngoài Atletico, các đội khác không tiến lên mà là Real lùi lại.
Real lùi, kình địch Barca cũng lùi cùng. Ngay cả khi Barca có vô địch đi nữa, khó có thể nói đây là mùa bóng thành công của họ. Không có gì kỳ lạ cả, những đầu tàu như Puyol, Xavi đã già nua đi, những Pique, Fabregas không đủ sức cáng đáng, những bản hợp đồng như Sanchez, Song tiếp tục gây thất vọng, lối chơi bị đoán biết trước, Messi không hoàn toàn sung mãn, sự hòa nhập của Neymar thì có lẽ nằm ở những cú ngã nhiều hơn là những bàn thắng. Martino đã cố gắng làm gì đó mới, nhưng để thay đổi cách đá bóng đã được “cấy” vào các cầu thủ chủ chốt từ khi họ còn là đứa trẻ, với những “nguyên vật liệu” không tốt bằng thời Pep và Tito, thì đúng là nan giải.
Ký ức về những trận thắng hủy diệt như cơm bữa giúp Messi lập vô số kỷ lục, về những mùa giải mà nếu Barca chỉ hòa một trận thôi đã đủ gây shock, những ký ức ấy không còn lặp lại ở mùa này. Barca hòa liên tục, và thua cũng nhiều hơn. Bao quát một chút, Barca không còn là không thể cản ở những “trận đấu nhỏ”, còn ở những trận đấu lớn, họ có những màn trình diễn tương đối nghèo nàn. Hàng thủ có thể là nguyên nhân, nhưng chính hàng công cũng không còn đủ sắc sảo, tikitaka dần đi vào bế tắc. Ngắn gọn nhất về hai gã khổng lồ Barca và Real, hãy nhìn vào những siêu sao họ có và việc họ để một đội có giá trị cầu thủ kém xa gấp nhiều lần như Atletico có thể cạnh tranh sòng phẳng, thậm chí vượt lên, thực tế ấy đã nói lên khá nhiều điều.
Tính cạnh tranh của La Liga đã tăng lên mùa này, nhưng nó sẽ còn đáng xem hơn nữa nếu có thêm những vật cản nặng ký dành cho Barca và Real. Cần thêm những đội có nhiều cầu thủ giỏi, có sức mạnh tài chính ở một mức nhất định. Cần thêm những Atletico, để những vị trí top đầu không còn là chuyện quá dễ dãi, buộc Real cùng Barca phải không ngừng hoàn thiện mình, ngày càng mạnh hơn, thuyết phục hơn. Cũng biết viễn cảnh đó quá đỗi xa vời, nhưng một giải đấu hấp dẫn thực sự nên là như thế.